Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2022

[Đam mỹ - Edit] TIÊN SINH - Lăng Lạc Hugh

Hình ảnh
(cre ảnh gốc: https://pin.it/ILqtLAY) Tác phẩm: Tiên Sinh Tác giả: Lăng Lạc Hugh Thể loại: đoản văn, nguyên sang, ngược luyến, dịu dàng, HE, T rung thành kiềm chế người hầu x thanh lãnh dịu dàng tiên sinh. Chuyển ngữ: CHANSER Tình trạng bản gốc: Hoàn Tình trạng edit: Hoàn Vẫn chưa beta Bản edit phi thương mại và chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không mang đi nơi khác. Nhất là truyenf*ll, truyenwi*i1, truyenh*1, truyen*h,... đặc biệt là bạn Vi_Nhan21, đừng ăn bằng chất xám của tác giả. Không thân và không hẹn gặp lại. Văn án “Tiên sinh, tôi là người của ngài rồi.” “Tôi biết sẽ không có người nào ở trong loạn thế này, lại vì người khác liều mạng, trừ ngài ấy và tôi.“ Tiên sinh thật sự vẫn rất đẹp, những chuyện đó cũng không thể nào làm phai mờ vẻ đẹp của tiên sinh, chỉ là có nhiều thứ bị ẩn giấu trong cảm xúc và linh hồn của tiên sinh. Đầy thân thương sẹo cũng không thể che đậy được ánh sáng của tiên sinh, có thể khiến người cảm nhận được ánh sáng của hy vọng. “Tiên sinh, tôi

Chương 8: Phiên ngoại - tuyệt vọng và trùng sinh

  Ngày tháng dường như bình đạm mà qua, thế giới bên ngoài đã thay đổi hoàn toàn, ngọn lửa chiến tranh dần nguôi ngoai, trong bóng tối hiện lên một tia hy vọng.     Sự ngăn cách với thế giới khiến tiên sinh ngày càng im lặng, có khi ba bốn ngày không nói một lời, Nhâm Cận sẽ lặng lẽ ở bên cạnh y, Tết sắp đến, ở khu nhà ở mấy ngày này cũng phảng phất chút không khí Tết. Ngày thường trên đường không có người cũng sẽ có trẻ nhỏ, khoảng cách giữa người với người cũng ít đi một chút.     "Tiên sinh, hôm nay là ngày 29 tháng chạp!"     Tiên sinh cười nhẹ, coi như trả lời.      Phồn hoa bên ngoài cửa sổ đã tàn, cành cây khô héo và đất trồng đen cứng, không còn ồn ào như ngày thường, có chút phiền muộn và cô đơn.     Nhâm Cận cẩn thận nắm tay y: "Tiên sinh, chúng ta bên nhau bao nhiêu năm rồi?"     Tiên sinh cúi đầu suy nghĩ cẩn thận: "Hai mươi ba năm rồi."       Nhâm Cận nhẹ nhàng lên môi của tiên sinh, động tác dịu dàng, tỉ mỉ, như sợ làm đau y, tay tiên sinh xo

Chương 7: Lựa chọn

  Ngày tiên sinh xuất viện, Nhâm Cận từ đầu đến cuối đều ôm y vào lòng như sợ y biến mất, cảm giác lần đầu ra cửa cũng không quá tệ, vì Nhâm Cận luôn ôm chặt y, y không thể nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập có lực của Nhâm Cận.     Sau khi về đến nhà, hắn đưa y đi một vòng quanh phòng, tỉ mỉ giới thiệu mọi thứ trong phòng với y, cuối cùng, tiên sinh mệt mỏi nên ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi.     Nhâm Cận từ trong vườn hái lấy một cành hoa dâm bụt, hương hoa rất nhẹ, hắn đưa hoa đến trước mặt tiên sinh: "tiên sinh, tôi ở trong vườn trồng loài hoa mà ngài thích, giống y như trước đây."    Tiên sinh cầm lấy hoa, lấy đóa hoa cài tên đầu Nhâm Cận, nhưng tay y dừng lại giữa không trung, y không tìm thấy vị trí của Nhâm Cận, cứng đờ rút tay lại. Nhâm Cận nắm lấy cổ tay tiên sinh, dùng tay y mang hoa đặt lên đầu mình: “Tiên sinh.”     Tiên sinh mỉm cười đặt tay lên người hắn, nhẹ nói: "Nhâm Cận."     Nhâm Cận tiến đến hôn lên môi của tiên s

Chương 6: Mờ mịt

  Nhâm Cận với tiên sinh được an bài ở một khu dân cư giàu có, khung cảnh ở đây hoàn toàn khác với bên ngoài, hầu hết người dân ở đây đều là trẻ con và những người hầu của chúng, không có tiếng súng và la hét hỗn loạn, dường như tất cả đều yên tĩnh như vậy.     Lúc ở trên thuyền tiên sinh có ngất đi một lần, mãi đến khi làm xong phẫu thuật vẫn chưa tỉnh lại, mắt của tiên sinh được bác sĩ bịt kín bằng băng gạc, bác sĩ nói: “Không thấy đâu”.     Nhâm Cận nắm tay tiên sinh, hắn không thể tưởng tượng được những gì y đã trải qua trong đó, hắn sợ mình sẽ phát điên. Hiện tại khi hắn nhắm mắt lại, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến chỉ là thân ảnh cuộn tròn trong góc bẩn thỉu đó, căn phòng giam tối tăm và hôi thối đã nhốt tiên sinh của hắn….     Nhâm Cận đặt tay của tiên sinh lên mặt mình, tâm tình phức tạp như đang cầu xin, nhẹ nhàng gọi: "Tiên sinh."     Không biết tại sao, tiên sinh vẫn luôn không tỉnh, về trạng thái hôn mê, bác sĩ chỉ có thể nói: “Quan sát thêm”. Nhâm Cận mỗi ng