Hồi Tưởng - Lạc Hồng S (1)

(link ảnh gốc: https://pic1.zhimg.com/v2-33912d2f2844b58d3addb9c9d33b7791_1440w.jpg?source=172ae18b)

Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 9 năm 2016.

        19.9.2016
  Tạm biệt Dư Giảm, gặp được em là vinh hạnh của tôi.  


  17.9.2016
       Xuyên qua dòng xe cộ tấp nập, tôi tìm thấy cây cầu đá mà em hay nói đến, cây cầu bám đầy rêu xanh thẫm. Tôi hít thở bầu không khí ẩm ướt của Giang Nam, lớp rêu trơn trượt dưới chân sẽ ngụy trang cho việc tôi tự tử như một vụ tai nạn.
        Được rồi, cuối cùng thì, tôi không thể để em biết rằng tôi vẫn yêu em.
  Không biết chết đuối, có phải sẽ rất đau không.


  16.9.2016
  Hôm nay, tôi chợt nhớ đến chiếc chuông gió mà lần đầu tiên em tặng tôi, đó là hai đám mây bằng gốm. Khi gió thổi qua sẽ phát ra âm thanh du dương rất vui tai, mỗi khi tôi mở cửa sổ, chúng sẽ đánh vào đầu tôi, nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự yêu thích của tôi.
  Từ đó tôi bắt đầu thích mây lắm, nhưng tiếc là em đã không tặng quà cho tôi nữa, nếu không thì tôi vẫn có thể thích thế giới này hơn một chút.


  15.9.2016
  Có người chúc tôi Trung Thu vui vẻ, tôi không tin. Em nghĩ rằng tôi còn có thể đoàn viên không?


  14.9.2016
  Cây đàn guita bị hỏng rồi, lần này không phải em đập nó.
  Là tôi không muốn chơi đàn nữa.


  11.9.2016
  Hôm nay thấy em đăng ảnh lên Weibo, em đã thay đổi rất nhiều, tôi mới nhớ là tôi không còn thích em nữa, tôi thích chính là Dư Giảm của năm 2015. Tôi nghĩ em đã hủy hoại “em ấy”.
  Em thật là ác độc, không thể buông tha cho chính mình sao.


  9.9.2016
  Tôi nhớ đến trận tuyết rơi dày đặc vào mùa đông năm ngoái, tôi đã gọi điện để nói với em rằng tôi nhớ em rất nhiều, tôi sẽ đến gặp em. Em chất vấn tôi: “Nhà anh không ăn Tết sao?”
  Tôi chợt nghẹn, mới nhớ đến chỉ có bản thân tôi mới phải đón Tết một mình, em có gia đình có bạn bè. Tôi thực sự không nên làm phiền em.
  Thời điểm đó có thể em đang ở trong một buổi xem mắt chăng.


  8.9.2016
  Tôi nghĩ mình không thể chờ tới tháng 10, nên tôi chúc em sinh nhật vui vẻ trước nhé Dư Giảm.


  7.9.2016
  Thực ra, nghĩ kỹ thì chẳng qua chỉ hai năm ngắn ngủi, tôi có thể buông xuống rồi. Em chẳng có gì tốt cả, thần kinh bất ổn lại ghen tuông không cho tôi được sự giàu sang phú quý cùng tự do nữa. Em không dám comeout, tôi cũng không có nơi nào để đi.


  3.9.2016
  Lúc đầu em thích tôi, cũng là thích sự dịu dàng chu đáo của tôi, bây giờ em lại nghiêm túc mà ghét tôi.
  Trước đây tôi không biết em ghét điều gì ở tôi, liên tục nói với em rằng tôi sẽ sửa lỗi. Thực ra, điều mà em ghét tôi nhất chính là tôi thích em. Cũng giống như ghét tôi là một người đàn ông.


  1.9.2016
        Hy vọng tháng này tôi có thể kiên trì cố gắng như trước đây.

Nhận xét

  1. hoàn xong chính văn , cảm thấy có thể trầm cảm được rồi 😞💔

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Đam mỹ - Edit] Tôi Là Một Alpha - Trương Đại Cát

Chương 1 - 1

Chương 2-7