Hồi Tưởng – Lạc Hồng S (3)


(cre ảnh gốc: https://pic2.zhimg.com/v2-7ea84018b7ae4ab0360687708d508397_1440w.jpg?source=172ae18b)

Ghi chép của Lạc Hồng, tháng 7 năm 2016.


        31.7.2016
  Nhớ em.


  29.7.2016
        Chờ đợi em còn không bằng chờ chết, ít nhất cái chết sẽ đến.


  27.7.2016
  Dù chưa xác định được nơi chết, nhưng tôi sẽ chọn nghĩa trang ở thành phố này, nơi mà chúng ta đang ở. Thực ra, tôi thích nghĩa trang ở thành phố B hơn, nhưng tôi thừa nhận rằng tôi vẫn có chút ích kỷ. Tôi còn có chút yêu cầu quá đáng, hy vọng sau khi tôi chết đi em có thể đến nhìn tôi, dưới đất quá lạnh lẽo.
     Đời này tôi chưa từng làm chuyện xấu, cũng chưa có đòi hỏi nguyện vọng gì, tôi chỉ cầu xin em hãy đến nhìn tôi, mười năm một lần cũng được.


  Nếu như con người sau khi chết đi có linh hồn, tôi nhất định sẽ ngồi trên mộ bia đếm ngón tay chờ em.


  25.7.2016
  Thành phố B có xa em quá không? Lỡ như linh hồn không bay xa được thì phải làm sao đây?


  24.7.2016
  Tôi đến Thành phố B rồi, từ nhỏ tôi đã rất thích phong thổ và con người ở nơi này. Dù đi đâu cũng rất náo nhiệt, mỗi lần đi công tác ở thành phố này tôi đều cảm thấy mình trộm được một chút sức sống vậy. Hôm nay lúc đi đến nghĩa trang, chị gái chào hàng còn tưởng tôi đến mua cho bố mẹ, cứ liên tục dẫn tôi đi xem nghĩa trang đôi. Tôi đã nói nhiều lần rằng chỉ cần cho một người độc thân thôi, cô ấy mới chịu nghe.
  Bất quá hôm nay tôi nhìn thấy một mảnh đất rất vừa ý, bên cạnh mảnh đất đó có một cái cây trông rất có tính nghệ thuật, tôi đoán là em nhất định sẽ thích.


  22.7.2016
  Năm nay mùa hè không có nhiều mưa lắm, bình thường thời tiết thế này đã có liên tục mấy trận mưa rào rồi. Đặc biệt thích nhưng cơn dông giữa đêm khuya. Tôi nhớ trong đêm dông bão năm ngoái em đã giáo huấn tôi không được xem điện thoại di động khi trời có sấm sét, nghiêm trọng bảo rằng nó sẽ dẫn điện. Tôi dở khóc dở cười nhìn em đóng laptop của tôi lại, còn nghiêm khắc nói rằng tài liệu lúc nào xử lý mà không được.
Thực ra tôi biết em chỉ muốn tôi nói chuyện với em mà thôi.



  21.7.2016
  Đây là ngày thứ mười tôi lo liệu cho chuyện hậu sự. Hai năm nay tính nhẫn nại của tôi càng ngày càng tốt, nếu như đặt vào hai năm trước, có lẽ tôi sẽ cho thư ký tùy tiện tìm một nơi vắng vẻ biệt lập để mua một ngôi mộ rồi.



  15.7.2016
        Dư Giảm, tôi mới biết tôi có rất nhiều tiền. Hy vọng em có thể sống tốt hơn với số tiền này. Mua những thứ em thích, những họa cụ mà em muốn, bộ cọ vẽ tranh mà em từng nói với tôi em thích nó, đừng keo kiệt cứ trực tiếp mua đi.
  Tất nhiên, mỗi năm sinh nhật đều phải mua cho bản thân thật nhiều quà, nhưng món quý nhất trong số đó coi như do tôi tặng khi tôi vẫn còn sống đi.



  13.7.2016
  Không thể tự sát quá rõ ràng, phải ngụy trang như một vụ tai nạn.



  12.7.2016
  Tôi cũng sợ lắm.



  10.7.2016
  Gần đây tôi vẫn đang khổ não về biện pháp chết như thế nào, nói thật là tôi không muốn nói những việc không liên quan này, tôi sợ mình sẽ bắt đầu nhớ em.
  Lên mạng tra những phương pháp chết phổ biến nhất:


  1. thuốc an thần
  Đọc sơ qua phần giới thiệu, tôi cảm thấy việc tự tử bằng cách uống thuốc này rất bẩn. Có người nói rằng sẽ nôn mửa và phân cũng sẽ dính khắp người.
  Phương pháp chết thế này rất có lỗi với người phát hiện thi thể của tôi.


  2. Nằm trên đường ray
  Tôi cảm thấy cái chết này có chút đẹp, nói không chừng em vẫn muốn nhận xác của tôi, dù sao điện thoại của tôi chỉ có số của em.


  3. Nhảy lầu
  Hơi khó nghe chút, tôi lúc trước bởi vì là đồng tính luyến mà bị nhân viên công ty lén lút chỉ trỏ, ‘dù sao quan hơn một cấp ép chết người’*, bọn họ không trực tiếp nói gì trước mặt tôi cả. Nếu như tôi cứ vậy chết ở đầu đường, những người vây xem chắc chắn sẽ bình luận về cái chết của tôi. Ai biết được tôi đầu tôi hướng đất hay chân tôi hướng đất**.

(*官大一级压死人: Quan đại nhất cấp áp tử nhân, câu này ý chỉ người cấp cao hơn dùng mệnh lệnh hành chính ép cấp dưới thi hành. Ý nói mấy người trong công ty cũng sợ nếu nói trước mặt ảnh sợ sẽ bị đì á nên nói sau lưng.)

(** Câu này nói về việc khi một người nhảy lầu thì do lực cản của không khí, rồi trọng tâm các thứ sẽ khiến cho đầu hoặc chân sẽ tiếp đất trước, đầu thường sẽ hướng về bên có lực cản nhỏ, nhưng chân thì lại là bộ phận trọng tâm của cơ thể, nên việc bộ phận nào tiếp đất trước toàn tùy thuộc độ cao nữa. Trên baidu thấy nói vậy chứ t dốt vật lý lắm, ai rành làm phiền dành 5p phổ cập kiến thức cho với : )))



        5.7.2016

       Bố mẹ tôi bị tai nạn ô tô, tôi chưa sẵn sàng “con kế nghiệp cha". Chưa kể lỡ như tai nạn xe chết không triệt để cũng không tốt lắm. 

     Sau đó, tôi đã làm một việc rất ngu xuẩn - phương pháp tự sát của Baidu.

        Đây là cái đầu tiên:

  Đường dây nóng tư vấn khủng hoảng tâm lý miễn phí 24/24.
  Dù thế giới không hoàn hảo nhưng chúng ta vẫn có thể tự chữa lành vết thương lòng.
  Đường dây nóng quốc gia 800-810-1xxx.


      Tôi gần như ngất đi vì cười, tôi sắp chết rồi. Bạn gửi cho tôi “súp gà tâm hồn*” hữu dụng sao? Còn không bằng nói thật cho tôi biết cách chết mà không đau đớn đi.
(*心灵鸡汤: Tâm linh kê thang : ý chỉ thông qua những lời nói mang năng lượng tích cực, có thể an ủi người nghe, như giả dược tinh thần vậy.)



  5.7.2016
  Người ngoài nói rằng em nhút nhát và yếu đuối, không có tiền, không có thế lực cũng được hay điên điên rồ rồ cũng được, không phải luôn có tôi ủng hộ em sao? Không hiểu tại sao em lại có thể từ bỏ tôi một cách dễ dàng như thế.



  4.7.2016  
        Yêu ai đó có lẽ cần có sự rộng lượng.



  1.7.2016
  Tha thứ rồi.


        Tám nhảm xíu: đoạn “con kế nghiệp cha” t nghĩ là ý Lạc Hồng là cha mẹ ảnh mất do tai nạn xe nên ảnh không muốn cũng chết do tai nạn xe nên không chọn phương án đó á, chứ không phải là kế thừa kinh doanh sự nghiệp của cha đâu.

Dù nghĩa gốc câu trên đúng là con trai kế thừa sự nghiệp kinh doanh của cha ấy.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Đam mỹ - Edit] Tôi Là Một Alpha - Trương Đại Cát

Chương 1 - 1

Chương 2-7