Tự bạch của Dư Giảm

(link ảnh gốc: https://img2.woyaogexing.com/2017/06/26/14e8c4e05777f2f6!400x400_big.jpg)


(Tự bạch là lời bộc bạch, tự nói ra, tự khai hoặc hiểu lời thú tội cũng được.)

  Em là Dư Giảm.

  Sau khi anh qua đời, không thể gặp mặt anh lần cuối cùng, sau khi trong tài khoản vô duyên vô cớ có một số tiền lớn, em mới biết chuyện anh đã không còn.

  Anh không có người thân, trong điện thoại chỉ có số của em và một vài nhân viên công ty. Vì vậy, em đã bay trở lại thành phố A để giúp anh sắp xếp các di vật.

  Em biết trước đây anh có thói quen viết nhật ký, lúc đó em cũng bày tỏ sự tò mò về nội dung, nhưng anh đặt quyển nhật ký lên giá và nói với em: “Em không được đọc.”

  Biểu tình của anh cũng giống như bên trong quyển nhật ký đó có bí mật to lớn. Đó lúc đó em nghĩ là chuyện liên quan đến công việc, nên cho qua, kiềm chế lại sự tò mò của mình.

  Sau khi anh chết, em mới có thể đọc hết quyển nhật ký này.

  Em xin lỗi, điều ước cuối cùng của anh là em sẽ không bao giờ không nhìn thấy quyển nhật ký này, nhưng bây giờ mỗi chữ trong đấy đều khắc sâu trong tâm trí em. Em biết anh yêu em, cũng biết anh coi em như cả thế giới, nhưng em không biết rằng thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi nhưng anh vẫn không thể buông bỏ.

   Dư Giảm em một đời nhu nhược, thích anh là thật, tính tình xấu cũng là thật.

        Em sợ người bên cạnh lạnh lùng châm biếm, sợ người nhà không quan tâm tình thân đuổi em ra khỏi cửa, những nỗi sợ hãi này đã che mờ mắt em, khiến em nhìn không thấy sự dịu dàng và tình yêu thương vô hạn của anh.

   Cuối cùng em đã từ bỏ anh.

  Cái chết của anh và cuộc hôn nhân của em sẽ thay thế anh, trừng phạt sự nhu nhược vô năng vô tình vô nghĩa của em. Cảm giác tội lỗi này cùng với tình yêu mà em vẫn dành cho anh sẽ đi cùng em, khiến nửa đời sau của em đều thống khổ bi thương.

  Đây là những gì em đáng được nhận.


   Kiếp này, em bị thế tục trói buộc, cô phụ 'thế giới'.

  Kiếp sau, em nguyện làm một áng mây trên trời, thế nào cũng sẽ thoải mái tự do.

  Anh có lẽ không biết rằng em cũng yêu anh. Khi anh nho nhã lễ độ tiễn em ra khỏi cửa, như tiễn một người khách. Nhưng khi em quay đầu lại thấy anh giữ lấy bức tường ngồi xổm xuống bất động như một hòn đá.

     Anh biết em là hy vọng anh có thể lúc giữ em lại dùng sức nhiều hơn, dù có làm tiểu nhân cũng phải mang người phụ nữ bên cạnh em cướp đi, anh nói thêm một câu, em nhất định sẽ dao động, rồi nắm chặt tay anh không buông. Nhưng anh vẫn dịu dàng như trước, hiểu lòng người đến nỗi không giữ em lại.


  Đoạn đường mà anh đã đi cùng em trong hôn lễ, em sẽ không quên. Vô số lần nửa đêm trong mộng em đều mong ở dưới ánh đèn sân khấu là hai người chúng ta.


  Con đường lúc đến anh đã đơn độc đi, đoạn đường còn lại sẽ do em toàn bộ gánh vác.

  Lạc Hồng, chờ em ba mươi năm.

Nhận xét

  1. huhu Dư Giảm con bị làm sao vậy huhu TvT đọc xong khóc tiếng mán TvT

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. t cũng không biết con cô làm sao luôn cô nhận con dìa quản đi hiuhiuhiu

      Xóa
  2. Không có một câu nào về việc trộm bí mật kinh doanh của DG với LH nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng r t cũng k rõ do chính văn thì theo góc của công nên cũng dễ hiểu. Nhưng nếu như theo như góc của công thì t k nghĩ thụ ham tiền từ vụ mú quà hay các thứ. Nhưng tại sao làm như vậy k có nói luôn 🤧

      Xóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Đam mỹ - Edit] Tôi Là Một Alpha - Trương Đại Cát

Chương 1 - 1

Chương 2-7